Ăn trưa xong dự định là mạnh ai nấy ngủ, đọc sách gì đó, rồi chiều 2 ông chồng dẫn Quậy đi uống bia với nhau, riêng mình và con kia thì sẽ dẫn nhau đi beer tasting và học về bia (cách ủ, cách uống, và các vị, ...) Mình ko ham bia, nhưng thôi cũng kệ, cái chính là đi cho biết :D
Hôm qua nó nhắn tin lại:
M: Ê Thy, có xíu thay đổi, thứ 7 có thằng L gia nhập nữa nha
Mình: Mày đừng nói tao là nó mang theo con bạn gái nó theo nha! Con này là con mới hay cũ?
M: Không, nó đi 1 mình, nó chia tay con kia rồi!
Mình: Sao thế? tao tưởng tụi nó sắp lấy nhau rồi chớ!?
M: Không, nó chia tay con kia như nhiều lần khác rồi!
Mình: thôi, thế cho nó ăn theo để đỡ buồn đi!
:p
Cha L này hơn 50 nha, đầu hói, bụng bự nha! nhưng dc cái nghề nghiệp Ok, dẻo miệng, cũng uyên bác, interesting, mở miệng ra đều có cái đáng để nghe! :p Thế nên ngoại hình âm 10 điểm, mà gái vẫn cứ sà vào! Mà gái trẻ, gái đẹp mới ác! thế mới tài cơ chứ! Rõ là phụ nữ thì yêu bằng tai! chứ yêu bằng mắt thì cha L có mà ế oạch ra! :p
Nhiều lần tự hỏi, có thật sự nam nữ bình đẳng? hay hãy định nghĩa bình đẳng là như thế nào??
1 cặp đôi ly hôn, con thông thường nghiễm nhiên ở với mẹ, mẹ cũng đầu bù tóc rối lo làm vai trò cha lẫn mẹ. Trong khi anh kia thì vẫn sồn sồn ra, lại ko vướng bận vợ con nên như hổ mọc thêm cánh, vù phát có gái mới, có 1 cuộc sống mới, ko cân biết vui vẻ hay ko, nhưng so với bà vợ thì anh sướng hơn rồi!
Thế sao phụ nữ ko vất con cho chồng nó nuôi? ko lột xác, tung tẩy và ngủ với nhiều người như bọn đàn ông vừa thoát "gông hôn nhân" vẫn thường làm?
Có lẽ ko nhiều phụ nữ làm dc điều đó, có lẽ xã hội cũng chưa chắc chấp nhận việc đó. Đàn ông sau li hôn có người mới, vất con vợ nuôi, 1 tuần gặp con 1, 2 lần, mỗi lần vài tiếng ko ai lên án, họ cho đó là bình thường. chứ mà phụ nữ sau li hôn, mang người đàn ông khác về nhà, và chỉ thấy mặt con 1 vài giờ trong tuần thì ko hẳn là 1 điều "bình thường". MÀ chính người phụ nữ cũng ko nghĩ đó là việc bình thường.
Nhẽ ra chúng ta nên nghĩ, việc tung tẩy 1 cs mới và để con như thế là ko bình thường ở bất cứ trường hợp nào!
Nhưng chả nhẽ con 1 tuần 3.5 ngày nhà bố, 3.5 ngày nhà mẹ? Ko tệ, cho bố và mẹ! hay chính ra là "huề" cho 2 phía, đủ thời gian cho con công bằng, đủ thời gian cho cs riêng. NHƯNG có công bằng cho con không? 1 ngày đi qua đi lại 2 nhà cũng mệt à. chưa tính bạn bè nó mỗi lần rủ đi chơi, phải hỏi đi hỏi lại 2, 3 lần. Chưa tính họ đổi lịch, vân vân, mây mây! chưa tính nếu bố mẹ ko ưa nhau, thì còn mệt hơn gấp mấy lần! :(
Suy cho cùng, thế nào thì vừa nhỉ?
1 điều mình học dc đến thời điểm này, không có gì là hoàn toàn chắc chắn (absolute), phải tính theo nhiều khía cạnh, context, situation, personalities, backgrounds...
thế thì công bằng là khi trong 1 giới hạn nhất định của bố, mẹ và con, mọi người có 1 sự đồng cảm, 1 giới hạn chấp nhận (tolerance) dc, và cảm thấy hài lòng. :)
Chị single mom kia có thật sự vui ko nhỉ? khi con khóc quặt quẹ chị 1 mình xoay xở với nó?
Anh kia, sau khi chia tay hiện tại sống với bạn gái mới, chả bao giờ thấy mặt con có vui ko nhỉ?
Bé D có vui không nhỉ?
1 lần nói chuyện với 1 chuyên gia tâm lý về trẻ con, chị thường làm việc cho các case ly hôn. Chỉ nói "100% tất cả các case chị gặp, bọn trẻ vẫn mong bố mẹ chúng sống cùng nhau, dù bất cứ hoàn cảnh nào".
Bé D từng nói "con muốn bố mẹ sống với nhau như bố mẹ bạn Asia". và cô nói với con "khi con lớn hơn 1 tý xíu, con sẽ hiểu, không phải cái gì mình muốn là cũng có được, con gái à"
:(
Nhưng bắt con hiểu và làm quen với điều này từ bé thì thật ko công bằng.
Nhưng có đôi khi, chia tay là 1 giải thoát! cho cả 3. Dù con không nhận ra điều đó. :(
0 nhận xét:
Đăng nhận xét